Phở cũng giống như con gái Việt Nam. Bạn ăn hàng ngày, bạn gặp hàng ngày nên thấy hoài cũng bình thường nhưng chợt một ngày bạn tình cờ phát hiện ra một điểm thú vị nào đó bạn sẽ hiểu vì sao Phở trở thành biểu tượng của Việt Nam và con gái Việt Nam khác biệt với những nước khác.
Nhìn hình thức tô phở thì có vẻ đơn giản chỉ là ít bánh phở, xếp lên trên vài miếng thịt bò rồi chan thêm miếng nước lèo. Chỉ vậy thôi mà khi hít hà hương phở, nếm thử một chút nước lèo và ăn thử miếng bánh phở và thịt bò thì mới nhận ra rằng nội dung bên trong thật phức tạp.
Con gái cũng vậy, nhìn bề ngoài đẹp hay xấu là một chuyện còn khi nhìn sâu hơn nội tâm bên trong lại là một chuyện khác. Cũng ánh nhìn đó, cũng nụ cười đó cũng cử chỉ đó mà sao lại chứa đựng nhiều tâm trạng, nhiều ẩn ý quá!
Mỗi tiệm phở đều giữ riêng cho mình bí quyết nấu phở riêng để tạo nên hương vị đặc trưng và chủ tiệm phở nào cũng tự hào về điều đó.
Con gái cũng vậy, bí quyết làm đẹp chỉ giữ riêng mình cốt mong sao làm cho mình trở nên nổi bật giữa đám đông thu hút mọi ánh nhìn.
Phở không giống như các món nước bình dân khác, bạn ăn ở đâu cũng được. Mỗi người chì có khoảng một hoặc hai tiệm phở riêng cho riêng mình vì hợp với cách pha chế nguyên liệu, nêm nếm của chủ, có thể ăn từ ngày này qua tháng khác mà không thấy chán. Chỉ cần hôm đó ăn vào thấy vị khác khác một chút là chủ tiệm bị phàn nàn liền. Bởi vậy, chủ tiệm phở vừa tự hào nhưng cũng trở nên bảo thủ sợ phải thay đổi. Vì nếu thay đổi công thức thì sẽ mất khách.
Con gái cũng vậy, ngoài hoa hậu hay mấy cô “hot girl” được yêu thích rộng rãi, thì con gái đời thường cũng có những đối tượng riêng để ý đến mình. Họ có thể yêu cô vì nụ cười, hay tính cách dễ mến. Bởi vậy đôi lúc khi con gái muốn thay đổi cũng trăn trở nhiều thứ. Biết đâu họ không còn yêu mến cô như trước nữa. Con gái cũng tự tin lắm chứ nhưng vẫn e ngại khi thay đổi hình tượng. Vì thế mới có chuyện những cô nàng ca sĩ trước đây được yêu thích bởi hình tượng trong sáng thì khi chuyển sang hình tượng quyến rũ thì cũng hứng nhiều gạch đá
Phở thì phải ăn ở Việt Nam mới ngon. Dù qua nước ngoài, thịt bò ngon hơn, xương nấu nước lèo thơm hơn, ăn thì cũng ngon hơn đấy nhưng mà cái cảm giác ăn vào… thì không phải là Phở. Còn phở Việt Nam nhiều lúc người ăn còn lo ngại xương bò không đạt chất lượng, bánh phở có hóa chất cơ mà đó mới là Phở. Dù con bò ở Việt Nam không chất lượng bằng bò Úc nhưng nó ăn cỏ Việt Nam, uống nước cũng Việt Nam, hấp thụ thổ nhưỡng từ đất mẹ Việt Nam nên mới tạo ra được hương vị đó cho tô phở. Vị phở mổi vùng cũng khác nhưng người ăn biết chắc đó là phở Việt Nam. Đó cũng là lý do vì sao mà sầu riêng Việt Nam dù cơm không dày và hạt thì to hơn sầu riêng Thái nhưng mà hương vị thì ăn đứt.
Con gái Việt Nam cũng vậy. Gặp một cô nàng Việt Nam mộc mạc, dịu dàng, thướt tha vẫn khiến người ta siêu lòng hơn một cô nàng Phương Tây xinh đẹp, mạnh mẽ, nữ quyền. Không phải con gái Việt Nam yếu đuối mà là khéo léo hơn, chịu nhún nhường một chút mà thôi, chứ họ vẫn mạnh mẽ mà. “Giặc đến nhà đàn bà cũng đánh” là thế thôi. Họ mạnh mẽ là khi họ bảo vệ gia đình, người thân yêu của mình. Bởi đâu con gái Hà Nội cá tính, con gái Huế thì đoan trang, con gái Sài Gòn thì nồng hậu, đa dạng là thế nhưng tất cả đều là nét riêng của con gái Việt. Không lẫn đi đâu được.
Muốn có được tô phở ngon thì nước dùng và cách nêm nêm đều quan trọng. Chỉ cần xê xích về thời gian, về định lượng, về chất lượng là hương vi đã khác đi rồi nhưng quan trọng nhất là người nấu phải thực sự trút cả tâm huyết vào đó thì mới thành công vì phải chú ý,kỹ lưỡng từng ly từng tý trong mọi công đoạn từ lúc chuẩn bị sơ chế đến lúc phục vụ tô phở. Gia vị thì có thể gia giảm theo công thức của từng người để tạo ra vị riêng nhưng quan trọng nhất là nước lèo Phở phải nấu từ xương, tủy. Vị ngọt, chất béo từ xương tủy mới tạo được hương vị tự nhiên mà khi ăn người ta mới cảm nhận được. Nói một cách thật lòng thì không có gì thay thế được 100% cả.
Con gái cũng vậy, hình thức bên ngoài thì muôn hình vạn trạng nhưng để có thể thực sự có thể yêu mến và cảm được thì phải tùy vào cái “cốt cách” bên trong nên ông bà ta mới có câu “cái nết đánh chết cái đẹp” là vậy. Xã hội bây giờ trọng cái đẹp hình thức rất nhiều nhưng thực sự đó chỉ là ý thích nhất thời mà thôi, thời gian trôi qua bạn sẽ thấy cái gì thực sự là có giá trị. Cũng như tô phở nếu sử dụng gia vị thay thế quá nhiều cái hậu bạn cảm nhận được chỉ là chát với đắng chứ không phải là sự mượt mà trong cuống họng mà vị béo ngọt từ xương tủy mang lại.
Đâu phải đơn thuần mà món Phở trở thành món ăn quốc hồn quốc túy của Việt Nam.
Và cũng đâu phải đơn thuần mà con gái Việt Nam mặc áo dài là đẹp nhất.
Cái gì cũng có lý do hết đó!
Tản mạn về Phở và con gái Việt Nam